Văn, thơ - Thơ Về Miền Quê Bình Lục

Nghe quê gọi tiếng hồn tôi
Bình Lục yêu dấu là nơi sinh thành
Quê hương chan chứa ân tình
Héo mòn trong dạ để mình thương mong
Vẳng nghe nhịp gõ trống đồng
Nhẹ buồn tâm trí nặng lòng yêu thương
Ta yêu dòng nước châu Giang
Cuộn trào tình mẹ mênh mang bao đời
Yêu sao dáng những con người
Lật từng viên đất thêm tơi vun trồng
Yêu sao Ngọc Lũ Hương Công
Yêu sao An Nội Trung Lương Bồ Đề
Đồng Du An Đổ ai về
Qua miền Đồn Xá mà nghe tim mình
Trịnh Xá An Lão An Ninh
Vũ Bản xây dựng công trình nông thôn
Ai về Mỹ Thọ La Sơn Nghe thơ
Nguyên Khuyến ru hồn nao nao
Tình quê như sóng cuộn trào
Như dòng máu đỏ thấm vào tim tôi
Yêu như trầu thắm yêu vôi
Yêu cô gái đã làm rơi khăn hồng
Yêu từng ngọn gió đêm đông
Yêu sao lời mẹ ấm nồng ru con
Yêu sao ánh mắt hao mòn
Niềm vui đem đổi nỗi buồn heo may
Làng vọc rượu uống men say
Bồ Đề tiếng trống đánh Tây diệt thù
Yêu người ngày tháng năm xưa
Vượt bao lửa đạn để đưa con về
Tình lòng mẹ chở che
Đi đâu con cũng yêu quê hương mình